Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

Học Hỏi Kinh Thánh (2)


Bạn thân mến,

Thiên Chúa là đấng toàn năng, Người chỉ cần phán một lời là có thể tạo dựng bất cứ sự gì; vậy thì tại sao Người lại cần tới 7 ngày để tạo dựng trời đất và chúng ta? Có bao giờ bạn thắc mắc như vậy không? Nếu có thì tôi xin được hân hoan đón chào bạn là một hội viên mới, hội viên danh dự và đáng kính của ‘Nhóm Nhiều Théc Méc’ mà tôi cũng là một hội viên. Tôi trở thành hội viên của nhóm này vì trong Kinh Thánh, từ quyển đầu tiên là Sách Khởi Nguyên hay Sáng Thế Ký, cho đến cuốn chót là Sách Khải Huyền, có rất nhiều chỗ, nhiều điều làm cho tôi phải thắc mắc. Nếu bạn đọc Kinh Thánh và có thắc mắc, thì tự động bạn là hội viên của nhóm này. Không cần phải nạp đơn xin gia nhập, không phải đóng niên liễm, mà cũng chẳng cần phải hội đủ bất cứ điều kiện nào khác. Những công việc mà hội viên của nhóm này phải làm cũng vậy, rất dễ. Bạn chỉ cần tìm câu trả lời cho những thắc mắc về Kinh Thánh của mình rồi chia xẻ với người khác, có vậy thôi. Bạn đã sẵng sàng gia nhập nhóm này chưa? Tôi thì, như đã nói, tôi đã gia nhập nhóm này rồi, và hôm nay tôi xin được chia xẻ với bạn vài tư tưởng về câu hỏi trên.

Bạn thân mến, nếu tôi hay ai đó nhờ bạn dạy bài toán 2 + 3 là mấy thì bạn cần bao nhiêu thời gian chuẩn bị để có thể chu toàn công việc này? Tôi chắc chắn là bạn không cần thời gian để chuẩn bị. Bạn chỉ cần đi thẳng vào lớp học, ‘phán một lời’ 2 + 3 là 5. Thế là xong! Ði lãnh lương, đúng không bạn? Nhưng thôi, để chuyện dạy bài toán này sang một bên đi, vì đối với bạn, chuyện này quá dễ mà chắc cũng chẳng có gì là lý thú hết. Vậy để khỏi nhàm chán, tôi xin được hỏi bạn có con không? Cho là bạn có con đi nhé. Một hôm bạn nhìn đứa con thân yêu của mình, đứa con mà bạn thương yêu hết lòng, đứa con mà bạn đặt hết kỳ vọng vào nó. Bạn mong muốn nó trở thành một nhà toán học nổi danh để nó vinh danh và làm rạng rỡ dòng giõi, tên tuổi bạn. Vì thế bạn hoạch định một chương trình giáo dục quy mô cho nó. Bạn mở trương mục để dành tiền cho nó vào đại học. Và để chắc chắn là ước nguyện của bạn được thành toại; bạn bắt đầu dạy nó học toán ngay từ lúc nó còn bé thơ. Nhưng bạn bắt đầu dạy con bạn học toán như thế nào? Con bạn còn bé, nó chưa biết toán cộng là gì cả. Bạn có bắt đầu ngay bằng một bài toán, dù là bài toán rất đơn giản như bài toán 2 + 3 ở trên, bắt nó phải ngồi xuống học hay ra lệnh cho nó: Con, lại đây học toán! Rồi dõng dạc từng chữ một, bạn ‘phán một lời’, 2 cộng 3 là 5. Bạn có làm như vậy không? Chắc chắn là không rồi. Nếu bạn làm như vậy thì con bạn sẽ trở thành một một nhà toán học lừng danh, nhưng không lừng danh vì giỏi toán mà lừng danh vì dốt toán đó bạn ạ! Ðùa tí thôi, chứ có ai mà làm như vậy đâu! Bạn biết bộ óc non nớt của một đứa bé chưa biết toán cộng là gì, đâu có hiểu ngay được một bài toán, dù là một bài toán rất đơn giản. Vậy bạn làm sao? Tôi chắc chắn là vì yêu thương đứa con của mình, bạn không muốn nó cảm thấy khó khăn rồi đâm ra chán nản. Vì yêu thương đứa con của mình, bạn muốn vừa dạy nó học, vừa dùng thời gian này để bày tỏ tình yêu của bạn dành cho nó. Và để cha con được gần gũi khắn khít với nhau, nên thay vì bắt nó phải học cho lẹ, thuộc bài cho mau, bạn chuẩn bị kỹ càng rồi từ từ dạy nó học.

Có thể sự chuẩn bị của bạn bắt đầu bằng cách dẫn nó đi mua những con số bằng gỗ đủ mầu, rồi dạy cho nó biết nhận diện những con số, dạy cho nó đếm, sau đó bạn mới dạy nó làm toán. Cũng có thể sự chuẩn bị của bạn bắt đầu bằng những trò chơi, rồi trong khi chơi đùa với con mình, bạn lồng vào những con số, cách đếm; thỉnh thoảng bạn lại chêm vào hai ba câu có liên quan đến cách cộng trừ cho phù hợp với trò chơi, và với khả năng hấp thụ của nó. Còn nhiều cách khác nữa, nhưng cách nào thì bạn cũng cần phải có thời gian, có thể là hằng tuần, hằng tháng. Tại sao bạn lại cần tới hằng tuần, hằng tháng để dạy một bài toán quá đơn giản như vậy? Tôi tưởng bạn có khả năng ‘phán một lời’ là có đáp số cho bài toán đơn giản này cơ mà? Phải rồi, tôi hiểu rồi! Bạn có thể ‘phán một lời’ là có thể giải được bài toán đó, nhưng vì bộ óc non nớt của đứa con mà bạn thương yêu nên bạn bỏ ra, chứ không phải là bạn cần hằng tuần, hằng tháng để dạy nó. Chẳng những thế, bạn còn sẵn sàng và vui vẻ làm như vậy vì bạn yêu thương con của bạn, đúng không? Vậy tình yêu của bạn, tình yêu của một thụ tạo nay còn mai mất, mà còn thúc đẩy bạn hy sinh được đến như vậy; thử hỏi tình yêu Thiên Chúa, tình yêu của Ðấng Tối Cao, thì tình yêu ấy còn thúc đẩy Người làm cho chúng ta những việc lạ lùng đến như thế nào nữa? Ðúng như vậy, thưa bạn! Chỉ vì tình yêu vô bờ mà Thiên Chúa sẵn sàng làm cho chúng ta nhiều việc lạ lùng.

Việc lạ lùng đầu tiên là Người tạo dựng chúng ta và muôn loài. Khi tạo dựng chúng ta và muôn loài, Người có thể phán một lời là có được mọi sự, nhưng Người đã không làm như vậy. Như một bà mẹ chuẩn bị tất cả những gì bà có thể làm được trước khi sanh con; Thiên Chúa cũng đã bỏ ra, chứ Người không cần 7 ngày để chuẩn bị cho công cuộc tạo dựng chúng ta. Như một người cha sẵn sàng hy sinh công sức và thời gian để dạy dỗ đứa con của mình; Thiên Chúa cũng bắt đầu công cuộc tạo dựng chúng ta từng bước một; để khi ra đời, chúng ta thấy được là mọi sự đã sẵn sàng, đã được chuẩn bị cách chu đáo cho chúng ta; nhờ đó, bộ óc non nớt của chúng ta mới có thể thấy được tình yêu cao cả mà Thiên Chúa dành cho chúng ta thể hiện qua việc Người làm.

Việc lạ lùng kế tiếp là Thiên Chúa tạo dựng chúng ta nên như hình ảnh Người. Thật vậy, đây không những chỉ là một sự lạ lùng, mà còn là một hồng ân. Một hồng ân rất cao cả. Hồng ân được như hình ảnh Thiên Chúa. Chúng ta phải cùng nhau tìm hiểu xem Thiên Chúa tạo dựng chúng ta nên như hình ảnh Người nghĩa là thế nào, để chúng ta có thể cảm nhận được hồng ân cao cả này.  

Bạn thân mến, chắc chắn là bạn đã thấy rất nhiều ảnh phác họa chân dung Chúa Giêsu. Bức ảnh được giáo hữu Công Giáo tôn kính và nhắc đến nhiều nhất trong gần hai thập niên qua là bức ảnh Lòng Chúa Thương Xót. Tôi nói đến bức ảnh này vì đây là bức ảnh cho chúng ta ý niệm mới nhất về vóc dáng Chúa Giêsu trong thân xác con người. Theo như bức ảnh này và nhiều bức ảnh phác họa chân dung Chúa Giêsu khác, thì tất cả chúng ta, nếu xét một cách tổng quát về hình dạng, chúng ta không ai là không nhìn giống như hình của Chúa Giêsu hết, đúng không? Vậy chúng ta được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa nghĩa là gì? Trước hết, là con người, chúng ta khác với các sinh vật khác ở chỗ chúng ta có thân xác và linh hồn. Các sinh vật khác không có linh hồn. Cho nên chúng ta được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa có nghĩa là, về thân xác tức về hình, chúng ta nhìn giống như hình ảnh của Thiên Chúa. Có vậy thôi! Ðơn giản quá phải không bạn? Thế nhưng..., đây mới là chỗ rắc rối đó bạn ạ! Thế nhưng bạn phải hiểu điều rất quan trọng này, đó là giống như hình ảnh Thiên Chúa thì hoàn toàn khác với giống như Thiên Chúa. Tôi chắc chắn bạn nhận ra sự khác biệt này, tôi chỉ xin được chia xẻ với bạn những nhận xét của tôi về sự khác biệt này như sau.

Bạn có một tấm hình nào, vẽ hay chụp chính bạn không? Bạn hãy nhìn vào tấm hình hay bức chân dung đó đi. Bạn thấy ai vậy? Chính là bạn phải không? Thưa không! Không phải là chính bạn mà chỉ là hình của bạn thôi. Hình của bạn và chính bạn khác nhau xa lắm! Hình của bạn là một vật vô tri vô giác; còn bạn..., bạn là một thụ tạo có sinh hồn, giác hồn, và cao trọng hơn thế, bạn còn có linh hồn. Hình của bạn không có chiều sâu, mà chỉ là mặt phẳng; còn bạn, “The Lord God formed man out of the clay of the ground...” tức là bạn được đắp, được tạc chứ không phải là được vẽ nên bạn có chiều sâu. Nói cách khác, hình của bạn thuộc về không gian hai chiều; bạn thuộc về không gian ba chiều. Vậy hình của bạn có thể so sánh với chính bạn được không? Thưa không, không thể so sánh được về bất cứ phương diện nào. Bạn hãy nghĩ thêm về điều này là nếu bạn có một tấm hình nào của bạn mà bạn yêu thích; yêu thích đến độ bạn quyết định tạc hay nhờ người tạc một bức tượng dựa theo tấm hình đó. Khi hòan thành, bức tượng đó là bức tượng được tạo dựng nên như hình ảnh của bạn. Nó chỉ gợi lại hình ảnh thân xác con người bạn ở một thời điểm nào, chứ nó không thể phô bày sự sống của bạn nên nó chỉ như bạn về hình chứ không thể như bạn về tính được. Còn nếu bạn có con, đứa con được cưu mang và sinh ra trong huyết nhục của bạn thì lại khác. Ðứa con đó, cho dù là không đồng phái với bạn, nó vẫn giống bạn, giống cả ‘tính’ lẫn ‘hình’. Bạn đồng ý với tôi là giống như hình ảnh Thiên Chúa thì hoàn toàn khác với giống như Thiên Chúa rồi chứ? Chúng ta được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa cũng như vậy; như pho tượng được tạc phỏng theo một tấm hình, tấm hình của Thiên Chúa. Vậy từ những nhận xét này, bạn thử tưởng tượng xem, hình của Thiên Chúa khác với Thiên Chúa như thế nào? Chắc chắn là khác nhau xa lắm! Có thể nói là hình ảnh của Thiên Chúa khác với Thiên Chúa đến độ ngày nào tấm hình của bạn hiểu được sự khác biệt giữa nó và bạn, thì ngày ấy hình ảnh Thiên Chúa, tức là bạn và tôi, cũng sẽ hiểu được sự khác biệt giữa chúng ta và Thiên Chúa. Sự khác biệt này tựu trung lại ở chỗ chúng ta thuộc về nhân tính; Thiên Chúa thuộc về Thiên Tính. Chúng ta được tạo dựng, Thiên Chúa tự mình mà có. Cho nên, tuy được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa, chúng ta không thể so sánh với Thiên Chúa được. Ðó là so sánh về hình. Ðể có được một khái niệm là chúng ta được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa về tính như thế nào; chúng ta hãy cùng nhau trở lại Sáng Thế Ký chương 1câu 26: Then God said, "Let us make man in our image, after our likeness; and let them have dominion over the fish of the sea, and over the birds of the air, and over the cattle, and over all the earth, and over every creeping thing that creeps upon the earth." Theo câu này thì khi Thiên Chúa quyết định: “Let us make man in our image, ...” là lúc Thiên Chúa lấy đất sét mà tác tạo chúng ta nên như hình ảnh Người, lúc đó chúng ta vẫn chỉ còn là một tượng đất vô tri vô giác. Nhưng khi Người tiếp “... , after our likeness; ...” thì lúc đó là lúc Thiên Chúa thổi hơi của Người vào chúng ta. Khi thổi hơi vào chúng ta, Người thổi cái gì? Vì Thiên Chúa là Sự Sống, nên khi thổi hơi vào chúng ta, chúng ta liền có sự sống. Thiên Chúa là Ðàng, nên khi thổi hơi vào chúng ta, chúng ta liền có khả năng nhận biết đâu là đường ngay nẻo chính, và chúng ta có khả năng phân biệt lành dữ. Vì Thiên Chúa là Sự Thật, nên khi thổi hơi vào chúng ta, chúng ta cũng nhận được khả năng phân biệt chân hay giả, đúng hay sai, và chúng ta biết lựa chọn. Thiên Chúa là Tình Yêu, nên khi Người thổi hơi vào chúng ta là chúng ta có được khả năng yêu thương mọi người, mọi loài, mọi vật, nhất là khả năng yêu mến Thiên Chúa. Thiên Chúa là Nguồn Mọi Sự Thánh Thiện nên khi Người thổi hơi vào chúng ta, chúng ta được trở nên thụ tạo duy nhất có khả năng trở nên thánh thiện. Tất cả những khả năng mà Thiên Chúa thổi vào chúng ta này làm cho chúng ta được trở nên như hình ảnh bản tính Thiên Chúa, tức chúng ta nên như hình ảnh Thiên Chúa về tính. Nói cách ngắn gọn là Thiên Chúa thổi linh hồn, thổi thần khí của Người vào chúng ta. Ðây là phần mà các sinh vật khác không có. Chúng ta được nên như hình ảnh bản tính Thiên Chúa là như vậy. 

Nhưng làm sao chúng ta biết được là Thiên Chúa thổi những ‘tính’ này vào chúng ta? Thưa vì khi tác tạo mọi sinh vật khác, Thiên Chúa đã chỉ phán một lời là chúng có sự sống, tức là Người làm cho chúng được sống bằng quyền năng của Người, còn khi ban sự sống cho chúng ta thì Thiên Chúa không phán một lời, mà Người thổi hơi của người vào chúng ta, tức là Người cho chúng ta sự sống bắt nguồn từ chính Người. Bạn tin Thiên Chúa là sự sống mà, phải không? Bạn cũng biết hơi thở là sự sống nữa mà, phải không? Vậy bạn có thấy được sự khác biệt trong cách mà Thiên Chúa ban sự sống cho các sinh vật khác và cho chúng ta ở chỗ thổi hơi và không thổi hơi là sự khác biệt nào không? Thưa chính là những ‘tính’ mà tôi vừa nêu ra. Nếu bạn nghĩ là con chó, hay bất cứ một con vật nào, cũng có sự sống như chúng ta nên thổi hơi hay không thổi hơi đâu có khác gì thì bạn sai rồi. Tôi vừa nói là mọi sinh vật khác sống được là vì Thiên Chúa làm cho chúng sống bằng quyền năng của Người, nên khi chúng chết là hết. Còn chúng ta, Thiên Chúa ban cho chúng ta sự sống từ chính Người; mà sự sống từ Thiên Chúa thì vĩnh cửu, đời đời, không bao giờ chết được; nên khi chúng ta chết thì không hết. Chính vì thế mà sự sống của các sinh vật khác không thể so sánh với sự sống của chúng ta được. Vậy người bạn rất thân yêu của tôi ơi, xin bạn đừng lầm. Nếu bạn không tin thì thiệt thòi cho bạn lắm đó. Tôi biết tôi không giải thích được cách rõ ràng sự khác biệt giữa sự sống của các sinh vật khác và sự sống của chúng ta, nhưng xin bạn nghĩ thêm về điều này. Bạn biết ngày nay khoa học đã quá tiến bộ. Nhiều kỹ sư có thể chế được những người máy có khả năng làm được nhiều việc như chúng ta. Giả sử như, một ngày nào đó, các kỹ sư có thể chế tạo được người máy ‘sống’ như chúng ta; thì những người máy này ‘sống’ được là vì các kỹ sư làm cho chúng sống; nhưng nếu những kỹ sư này có con, thì sự sống của con cái họ là sự sống từ họ mà ra. Hai sự sống này khác nhau lắm! Sự sống của các sinh vật khác không so sánh với sự sống của chúng ta được là như vậy đó bạn ạ!

Người bạn rất thân yêu của tôi ơi, tôi vừa chia xẻ với bạn khái niệm về việc lạ lùng thứ hai mà Thiên Chúa làm cho chúng ta, đó là Người đã tạo dựng chúng ta nên như hình ảnh Người. Nhưng có được một khái niệm thế nào là được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa thôi thì chưa đủ; vì như tôi chia xẻ ở trên, được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa không phải chỉ là một sự lạ lùng, mà còn là một hồng ân. Vì thế chúng ta phải cùng nhau tìm hiểu xem tại sao được tạo dựng nên như hình ảnh Thiên Chúa lại là một hồng ân? Hồng ân này cao cả đến như thế nào?

Thưa bạn, có bao giờ có người nào nói với bạn là bạn nhìn giống một người thân nào đó của họ hay nói là bạn nhìn giống một người nào đó không? Thú thật với bạn, chuyện này xảy đến với tôi nhiều lắm. Nhưng tạ ơn Chúa, chưa bao giờ tôi ‘được’ ai nói là tôi nhìn giống người mà tôi không thích hết. Tôi dự một buổi họp Chương Trình Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Ðình; tự nhiên có cặp vợ chồng kia đến đứng trước mặt tôi trong giờ giải lao, chồng chỉ tôi rồi hỏi vợ: Em à, Anh Tuyến này nhìn giống cậu Trác nhà mình quá phải không? Vợ chưa kịp trả lời thì chồng tiếp: Giống có đến 90%! Vừa thấy là anh giật mình, tưởng là cậu Trác. Chị vợ hơi thẹn vì sự đột ngột của chồng, nhưng chị nhìn tôi chăm chú, một hai giây im lặng qua đi rồi với một giọng thật dịu dàng chị trả lời: Ừ, giống thật! Tôi đứng chết trân, chưa biết nói gì thì một cách khéo léo chị tiếp: Cậu Trác nhà tôi ai cũng quý; người hiền lành lại vui vẻ. Tôi cảm thấy tự nhiên trở lại và vui vẻ bắt tay chào hai anh chị. Tôi cũng thấy vui vì được giống như một người mà ai cũng quý; được giống như một người hiền lành, vui vẻ. Lần khác trong một thương xá, kẻ qua người lại tấp nập. Gặp người đồng hương ở những nơi đông đúc như vậy là thường, nhưng lần này thì hơi khác. Ði ngược chiều với tôi là một bà ở tuổi trung niên. Còn cách nhau có đến 10 thước, bà đã bắt đầu nhìn tôi chăm chú. Càng tiến lại gần nhau tôi càng thấy rõ là bà đang dán mắt vào tôi. Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn hơn một cánh tay với thì bất thình lình bà cúi đầu: Chào cha ạ! Tôi đùa đáp lại: Dạ, không dám, chào con! Tôi biết là bà nhìn lầm tôi với môt linh mục nào đó, nhưng ý nghĩ là mình được nhìn giống như một linh mục làm tôi thấy cũng vui vui. Bạn thân mến, chắc là một vài trường hợp tương tự cũng đã xảy đến với bạn. Chắc bạn cũng đã nghe lắm trường hợp người này lầm với người khác, và thường thì người ta vui khi được nhìn lầm với người được người khác kính yêu. Ðúng không, thưa bạn? Bạn hãnh diện khi có người nói là bạn nhìn giống một nhân vật nổi danh, tài giỏi. Bạn hoan hỉ vì mình nhìn giống như một minh tinh điện ảnh xinh đẹp hay một tài tử bảnh trai giàu có. Nói chung thì chúng ta ai cũng hài lòng khi được nhìn lầm với bất cứ người nào giỏi hay nổi danh trong bất cứ lãnh vực nào. Vậy bạn nghĩ thế nào khi có người nói với bạn là bạn giống như hình ảnh Thiên Chúa?  Ðây là điều được viết trong Kinh Thánh đó bạn ạ! Biết là mình được giống như hình ảnh Thiên Chúa bạn cảm thấy thế nào? Theo tôi, khi biết mình được giống như hình ảnh Thiên Chúa, chúng ta phải bàng hoàng trong niềm hãnh diện tột cùng. Chúng ta phải ngây ngất trong niềm vui khôn tả. Nhất là chúng ta phải lịm đi khi cảm nghiệm được hồng ân cao cả mà Thiên Chúa dành cho chúng ta, đó là được tạo dựng nên như hình ảnh Người. Tiếc thay nhân loại u mê! Ai cũng vui khi biết là mình được nhìn giống như ông nọ bà kia, đến khi được nhìn giống như hình ảnh Thiên Chúa thì lại chối bỏ. Không! Tôi không muốn được giống như hình ảnh Thiên Chúa! Tôi muốn được giống như khỉ cơ! Ôi! Có sự phạm thượng nào lớn hơn sự phạm thượng này không? Thật là không thể tưởng tượng được! Là người Công Giáo, chúng ta cũng phải cẩn thận đấy. Vì khi chửi rủa, nhục mạ, nói hành, nói xấu người khác là lúc chúng ta chỉ hình Thiên Chúa mà chửi, mà mắng đó. Chớ có dại! Phải nhớ lời nhắn nhủ trong thư thứ nhất của Thánh Phêrô chương 3 câu 10: “Ai yêu sự sống và muốn hưởng phúc bình an thì phải giữ gìn miệng lưỡi, chớ có thốt ra những điều gian ác cũng không nói lời gian tà.”

Bạn thân mến, tôi vừa chia xẻ với bạn hai việc lạ lùng mà Thiên Chúa làm cho chúng ta. Việc thứ nhất là Người tạo dựng chúng ta và muôn vật. Việc thứ hai là Người tạo dựng chúng ta nên như hình ảnh Người. Tôi cũng nói đến một hồng ân rất cao cả; hồng ân được như hình ảnh Thiên Chúa. Những việc lạ lùng mà Thiên Chúa làm cho chúng ta, và những hồng ân Người ban cho chúng ta cũng còn nhiều lắm. Tiếc rằng thư đã dài và tôi xin được chia xẻ thêm với bạn trong lá thư sau. Xin bạn tiếp tục học hỏi Kinh Thánh, nhất là “Hãy ca tụng Chúa bằng bài ca mới, vì Người đã làm những việc lạ lùng! Tay phải Người là cánh tay toàn năng đem lại cho Người mọi chiến thắng.” Thánh Vịnh 98:1. Xin Chúa chúc lành cho bạn và mọi người trong gia đình bạn.


Thân ái kính chào trong Chúa và Mẹ Maria,
Giuse Phạm Văn Tuyến


Viết xong tại Charlotte, NC ngày 5 tháng 5, 2012
Ðể thân tặng quý anh em trong Ðoàn Liên Minh Thánh Tâm
Giáo Xứ Thánh Giuse

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét